Gần 2 tuần tôi sống, học, khám phá(vừa khám vừa phá) miền đất đẹp đẽ này. Gặp những con người tuyệt vời, đi dưới những ngọn núi tuyết hùng vĩ, cùng lượn trên bầu trời cùng những người anh em, ngắm bầu trời sao dưới cái lạnh âm 5 độ C.
Tôi học được nhiều thứ từ Babu, người thầy dạy dù lượn, một người mà cuộc sống luôn gắn liền với những cuộc phiêu lưu. Với ông, cuộc sống không hoàn hảo nếu thiếu những cuộc phiêu lưu. Ông là người đầu tiên bay từ đỉnh Everest, Kilimanjaro và Elbrus. Một người lãnh đạo nhiệt tình, luôn hoà đồng với mọi người. Tôi học được nhiều thứ từ ông, không chỉ về dù lượn, những thứ có thể sẽ giúp cho hành trình của tôi sau này.
Tôi gặp Bharas, người dẫn tour vui tính, luôn cười trong mọi hoàn cảnh, nhưng cũng rất tận tâm trong công việc, mỗi lần có vấn đề anh luôn là người đầu tiên xử lý. Tôi gặp những mountain man porter hiền lành. Tôi sẽ luôn nhớ những nụ cười trong sáng của họ, những buổi chiều thong thả chơi bóng chuyền cùng họ mặc dù tôi chỉ biết chơi bằng chân.
Tôi đến Lumbini, nơi đức Phật sinh ra. Tôi cảm nhận được sự nghèo khổ của người dân nơi đây. Suy ngẫm: Phật giáo có lẽ không phải là tôn giáo cho sự giàu có!?
2 tuần ở Nepal, đủ xa và đủ dài để nạp đủ đầy năng lượng cho những hành trình sắp tới.
Một ngày nào đó tôi sẽ quay lại nơi đây, viết tiếp những cuộc phiêu lưu của riêng mình.